Mùa đông đã về. Trong cái se lạnh của cuối thu, đầu đông, người ta dễ tức cảnh sinh tình, suy tư sự đời. Câu lạc bộ Thơ luật Đường họ Phạm Việt Nam xin giới thiệu chùm thơ xướng hoạ về đề tài muôn thuở vẫn mới này.
Bài xướng:
CHIỀU ĐÔNG
Vừa loáng đã sang buổi xế chiều
Ráng trời chạng vạng bóng xiêu xiêu
Chim bay mỏi cánh tìm nơi đậu
Thuyền chạy căng buồm đáp bến neo
Cây cối khẳng khiu cành lác đác
Bãi sông hiu hắt cánh cô liêu
Lâm thâm cơn bấc rây mưa bụi
Đêm xuống mịt mùng tiếng vạc kêu !
Phạm Hồng Quảng
Các bài hoạ:
1. XẾ CHIỀU
Mới thôi…loáng cái đã sang chiều
Lọc cọc người đi bóng đổ xiêu
Đường lạ, gậy mòn khua chốn đậu,
Bến sâu, chèo nát khoắng nơi neo.
Hoàng hôn xanh lại miền hoang hoải,
Tĩnh dạ mơ về cõi tịch liêu?
Thôi mặc…xuân tàn, đông rắc bụi
Đời người là vậy mấy ai kêu?!
Phạm Đăng Kiểm
2. CHIỀU THU
Thu về man mác khói lam chiều
Gợn nước hồ Tây gió thổi xiêu
Nhánh liễu bên đường ve vẩy gọi
Cánh thuyền mặt nước gập ghềnh neo
Nắng chiều nhàn nhạt niềm hoang vắng
Sương sớm mơ màng nỗi tịch liêu
Thanh thản ta ngồi bên ghế đá
Lặng nhìn theo tiếng cánh chim kêu
Phạm Đình Nhân
3. HƯ ẢO
Sâm cầm còn lượn với thu chiều?
Nắng lụa mềm buông ánh đổ xiêu
Sóng gợn gió đưa hàng liễu rủ
Mưa sa hồ vắng chiếc thuyền neo
Ngẩn ngơ rực rỡ trời mơ sáng
Khắc khoải mịt mờ đêm tịch liêu
Giấc mộng cuộc đời hư ảo thực
Tiếc thương ai oán tiếng ai kêu
Phạm Viết Kha